Review sách Chẳng Mùa Đông Nào Không Thể Vượt Qua

0

Chẳng Mùa Đông Nào Không Thể Vượt Qua
Tác giả: Ban Mã

Giới thiệu sách:
Mùa đông chỉ lui tới vài ba tháng một năm, nhưng có những người lại bị sự lạnh lẽo theo chân cả cuộc đời. Khó khăn vốn xuất hiện vào một giai đoạn nhất thời, nhưng bởi những suy nghĩ tiêu cực mà trở thành gánh nặng trong lòng chúng ta.

Rất nhiều khoảnh khắc, con người vô tình quên mất lý do vì sao bản thân bắt đầu và nỗ lực đến tận hôm nay. Họ cứ mải miết lạc lối trong màn đêm mà không nhận ra khoảng cách đi tới ánh sáng chỉ cách một lần dũng cảm mở mắt nhìn trời. Có những vấn đề trong đời thật ra không quá nghiêm trọng, nhưng bởi chẳng dám đối mặt nên thành nỗi lo thấm qua ngày ngày tháng tháng, hủy hoại dần từng mảnh linh hồn.

Review sách:
Cuốn sách nói về rất nhiều lĩnh vực trong đời sống và xã hội theo cách nhìn rất thực tế, nên có những cái nếu ai chưa trải qua hay chưa chứng kiến bao giờ thì khó hình dung hay hiểu hết ý của tác giả muốn truyền đạt qua từng câu chuyện.

“Chẳng mùa đông nào có thể vượt qua” có cách trình bày vấn đề hài hước, tếu táo nhưng vô cùng sâu sắc, những câu chuyện từ đời sống đầy gần gũi mà chân thực và bài học, kinh nghiệm sống mà tác giả Ban Mã đã gửi gắm chắc chắn sẽ không làm bạn thất vọng.

Chẳng mùa đông nào không thể vượt qua là cuốn sách giúp bạn thư giãn, thả lỏng sau những ngày tháng trầy trật với cuộc đời. Yêu đương cũng được, làm việc cũng được, chỉ cần bạn hết mình, dũng cảm tiến lên, thời gian chắc chắn sẽ cho bạn câu trả lời thỏa đáng nhất.

KHÔNG THEO ĐUỔI THỨ GÌ, ĐỜI NGƯỜI KHÔNG VÔ VỊ MỚI LÀ LẠ!

Tuổi trẻ không phải tuổi tác, mà là tâm thế một con người. Không ai già đi chỉ vì tuổi tác tăng lên, con người thường già nua vì từ bỏ lý tưởng của mình.

Tôi nhớ tới băn khoăn của rất nhiều bạn học khi vừa đi làm: Nên tìm một công việc như thế nào? Đáp: Công việc chứng minh giá trị cuộc đời bạn. Chỉ có công việc như vậy mới khơi dậy dũng khí không sợ thử thách, thay đổi, khơi dậy nhiệt tình, hào quang nhân vật chính với tâm niệm mình chắc chắn sẽ đạt được mọi mục tiêu.

Trên đời này không có công việc nào vừa nhiều tiền, nhàn nhã, gần nhà cả. Có thể có rất nhiều lý do để chọn một công việc, nhưng chỉ có duy nhất một lí do để ở lại, đó là công việc có thực hiện được giá trị cá nhân và giá trị xã hội của mình hay không, có khiến mình vừa hưởng thụ vừa sẵn sàng hiến thân cho nó hay không.

ĐÀN ÔNG CHỦ ĐỘNG TRẢ TIỀN CHỨNG TỎ SỰ LỊCH LÃM, PHỤ NỮ TỰ TRẢ TIỀN CHO MÌNH CHỨNG TỎ HỌC THỨC

Tôi còn nhớ thời đại học khi tôi quay lại trường sau kì nghỉ hè, tôi cùng một anh bạn đồng hương không quen thân lắm bắt taxi ở bến xe, xuống xe tôi trả anh ấy nửa tiền, anh ấy kiên quyết không nhận: “Mẹ tớ dặn đi dặn lại, ra ngoài không được để con gái trả tiền”. Tôi bật cười: “Mẹ cậu dạy rất đúng, có điều mẹ tớ cũng dạy nam nữ bình đẳng, ra ngoài đừng tùy tiện tiêu tiền của người khác”.

Vậy mới nói, con trai hãy cố gắng trở thành một người đàn ông lịch lãm. Lịch lãm không phải điều kiện bắt buộc nhưng là tấm áo nho nhã nhất, là điểm cộng lớn nhất của một người đàn ông trưởng thành. Còn con gái, tự trả tiền cho phần ăn hay bất cứ thứ gì cho chính mình không phải không có thiện cảm với đối phương, mà nó thể hiện đó là một cô gái có tính tự lập cao. Bản chất của ai trả phần người nấy nói trắng ra là chừng mực giữa nam và nữ.

Nhưng còn trong tình yêu, nếu bạn là nữ, đừng yêu người đàn ông chỉ thích ai trả phần người nấy, hiển nhiên họ coi trọng tiền hơn bạn. Nếu bạn là nam, những cô gái chỉ nhận mà không bỏ ra cũng chẳng đáng hẹn hò, vì trong từ điển của họ không có từ “chúng ta”. Giữa người yêu với nhau không cần câu nệ hình thức ai trả tiền người nấy, quan trọng là có thể tìm được một người đồng cam cộng khổ với mình, cùng nắm tay nhau đi trên đường đời.

Đoạn trích hay:
“Trên đời này không có công việc nào ổn định mãi mãi, cảm giác an toàn của bạn có lúc chỉ là tự mình trói buộc mình; sự vững chắc, ổn định của bạn lại có thể sụp đổ bất cứ lúc nào trong thời đại thay đổi từng ngày này.”

“Gió lạnh mùa đông phóng đại mọi nỗi sợ hãi. Sợ trời dần chuyển rét, sợ bầu trời âm u xám xịt, sợ tiếng gió rít vào thanh cửa mang hơi lạnh về. Sợ một mình qua đường giữa phố, người với người ai cũng có tay đan. May mà mùa đông rất ngắn ngủi. Vượt qua được những thời điểm khó khăn nhất, nó sẽ trở thành quá khứ đã xa.
Bởi, chẳng mùa đông nào không thể vượt qua.”

Xem thêm nhiều bài hơn tại : Đề Thi

Leave a comment