Một đêm giữa tháng trăng sáng vằng vặc. Hãy tả lại đêm trăng đó

0

Contents

DÀN Ý

MỞ BÀI

Mỗi lần giữa tháng trăng sáng vằng vặc. Em dành thời gian để ngắm trăng.

THÂN BÀI

– Trời vừa tối:

+ Bóng đêm bao trùm cảnh vật.

+ Những ngôi nhà lên đèn.

+ Trăng từ từ lên cao.

– Trời tối hẳn:

+ Không gian trong vắt.

+ Cảnh vật trang nghiêm chờ trăng lên đỉnh trời.

– Trong đêm:

+ Càng lên cao trăng càng sáng.

+ Lá xanh ngời.

+ Nước ao lóng lánh, cá đớp bóng trăng, gợn sóng phản chiếu ánh sáng.

+ Tiếng côn trùng vui sướng ca ngợi trăng và sau đó im bặt để mải mê ngắm trăng.

– Khuya:

+ Gió hiu hiu.

+ Trăng lung linh trên bãi cỏ mượt lóng lánh sương.

+ Hoa nhài nhả hương. Dế Mèn lại ca hát.

+ Mọi vật sống động hơn, gây nhiều ảo giác (như có một con trăn trườn mình, như có một nàng tiên xuống trần chơi…)

+ Trăng vuốt tóc em như tình thương của mẹ.

– Gần sáng:

Trăng nhỏ dần như vẫn tràn ánh sáng.

KẾT BÀI

+ Những đêm trăng sáng đã cho hồn em ngọt ngào và thêm yêu quê hương.

+ Em hứa sẽ không bao giờ quên cảm tạ quê hương, cảm tạ ánh trăng đã cho em nhiều kỉ niệm trong lành.

BÀI LÀM

Mỗi lần giữa tháng trăng tròn, em đều dành ra ít thời gian buổi tối để ngắm trăng ở vườn nhà.

Bây giờ màn đêm đang từ từ bao trùm cảnh vật. Trong xóm, lác đác vài ngôi nhà đã lên đèn. Ngoài kia, trên bầu trời trong vắt, mặt trăng đang từ từ lên cao, rồi treo lơ lửng trên ngọn tre đầu làng. Xung quanh, muôn triệu vì sao đang lấp lánh. Không gian trong vắt, im lặng như tờ, tất cả nghiêm trang để đón rước mặt trăng đĩnh đạc lên ngự ở đỉnh trời.

Trăng càng lên cao càng tỏa sáng vằng vặc. Làn ánh sáng dịu mát trải trên mặt đất, đáp nhẹ trên những tán lá cây xanh ngời. Làn nước dưới ao lóng lánh chao mình và nghe rất khẽ một tiếng quẫy đuôi của một con cá nhỏ giỡn trăng. Gợn sóng đã làm cho ánh trăng hắt chiếu làm ánh sáng mơ hồ lên tàn cây rậm bên bờ khẽ rung rinh. Tiếng côn trùng nhập lại thành từng bè như mơn man một niềm vui sướng được tắm gội ánh trăng thanh. Trăng càng lên cao, càng tỏ ngời, tiếng ri rả giờ đây dường như im bặt. Mọi vật nín thở chiêm ngưỡng vầng tinh tú.

Gió nhẹ hiu hiu thổi, ánh trăng lọt qua kẽ lá lung linh những giọt ánh sáng đủ hình đủ dạng trải lên bãi cỏ mượt mà làm ánh lên những hạt sương đêm. Trăng ươm hương trên hoa nhài ngan ngát, quyện vào tiếng đàn vui tai của chú Dế Mèn. Cây cối trong vườn xào xạc đón ánh trăng.

Trăng mỗi lúc một lên cao. Sáng rực cả một khoảng trời. Ánh sáng huyền diệu làm cây cối sống động lạ kỳ. Dường như đâu đây đang có một con trăn thần vòng mình trườn tới. Và mơ hồ trên cầu ao, có một nàng tiên đang thả tóc thơm nồng bay bay…

Đứng giữa bầu không gian thoáng đãng, tràn ngập trăng, lòng em trở nên thanh thản lạ. Lúc nào ánh sáng hiền dịu ấy cũng ve vuốt mái tóc em, em đi đâu trăng cũng dõi đi theo tựa như mẹ em vậy.

Trời càng khuya, trăng càng nhỏ dần và nghiêng về phía bên trời kia. Có phải chăng trăng đã cho thế gian ánh sáng một cách hào phóng mà trở nên như vậy. Càng nhìn trăng em lại thấy trăng đẹp hơn lên, sáng hơn ra.

Yêu quê hương, em yêu ánh trăng sáng. Em đã lớn lên trong lòng quê hương êm ái ngọt ngào. Và tựa như em lớn lên cũng là nhờ thứ ánh sáng mát mẻ, êm ái và ngọt ngào của những đêm trăng rằm như đêm nay vậy.

Xem thêm nhiều bài hơn tại : Đề Thi

Leave a comment