Review sách Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi
Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi
Tác giả: Cửu Bả Đao
Giới thiệu sách:
Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi
Tuổi thanh xuân ấy, phải chăng như một cơn mưa rào…
Năm chàng trai Tạ Minh Hòa, Tạ Mạnh Học, Liêu Anh Hoằng, Trương Gia Huấn, Kha Cảnh Đằng, năm tính cách khác biệt nhưng mang “nhiệt huyết nam nhi tưng bừng” của mình yêu cùng một cô gái thanh tú, ngoan hiền và học giỏi nhất lớp, Thẩm Gia Nghi.
Những chấm mực xanh kia nhưng những chấm kỷ niệm, nhỏ thôi, từng chút một nhưng trên nền áo trắng tinh khôi, nó thật nổi bật, phải không?. Tuổi thanh xuân của một đời người cũng vậy, thoáng đến rồi lại lặng lẽ qua đi nhanh chóng, nhưng những gì ở lại, thật làm ta không thể nào quên…
Review sách:
Bên tiếng kêu tích tắc của chiếc đồng hồ, tôi lại lặng mình ngồi suy nghĩ miên man thật lâu với những trăn trở suy tư hỗn độn. Mọi thứ chạy qua tôi tưởng chừng như thật nhanh khiến tôi một cảm giác sợ hãi, nhưng cảm giác chốc qua đi và tôi bình tĩnh gửi tâm hồn mình vào một – cuốn – sách. Nhẹ nhàng, tình cảm pha một chút ồn ào của tuổi trẻ nhưng chạm đến đáy trái tim người đọc để ai cũng phải đau đáu suy tư – đó là cách mà Cửu Bả Đao dẫn tôi đến với ”Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi”.
Lần đầu cầm trên tay cuốn tiểu thuyết ấy tôi mới là đứa trẻ rồ dại tuổi 13, bao nhiêu cái tinh túy tuổi trẻ của Cửu Bả Đao tôi đều gói ghém rất cẩn thận xếp vào một phần kí ức. Để đến khi bước đến ngưỡng cửa của tuổi 17, vô tình lật lại từng trang sách tôi mới biết những điều thú vị, hấp dẫn mà Cửu Bả Đao mang đến hay biết nhường nào.
Khúc ca “Cô gái năm ấy chúng ta từng theo đuổi” dường như được cất lên bằng chính cuộc đời của tác giả, tất cả các chi tiết trong truyện được xâu chuỗi thành một thước phim quý giá lưu giữ dư vị ngọt ngào nhất của tuổi thanh xuân. Câu chuyện chứa đựng gam màu ấm áp và sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ sẽ giúp người đọc chúng ta tìm thấy chính mình trong góc nhỏ tâm trí nhân vật.
Đó là góc trời thân quen nơi có cậu học sinh Kha Cảnh Đằng và cô bạn xuất chúng Thẩm Giai Nghi, sẽ chẳng có bất ngờ nào xuất hiện cả cho đến khi thầy giáo Lại đột ngột nói:
” Thẩm Giai Nghi, từ nay thầy giao cục nợ Kha Cảnh Đằng này cho em”
Giống như một nút giao giữa hai khoảnh khắc Kha Cảnh Đằng và Thẩm Giai Nghi từ hai người vốn xa lạ giờ đây trở thành bạn cùng bàn. Và từ đó ta thấy rằng tuổi trẻ của Kha Cảnh Đằng chính là người con gái “có trách nhiệm” mang tên Thẩm Giai Nghi.
Không biết từ lúc nào tôi bị cuốn theo những chi tiết sinh động ấy đó vô tình là câu nói của Thẩm Giai Nghi dành cho Kha Cảnh Đằng:
” Cậu có thấy làm ồn trong giờ học là rất trẻ con hay sao ?”
Không gian, thời gian như đang đắm chìm trong tuổi trẻ của đôi bạn đũa lêch ấy và chính những câu mắng ” thật trẻ con, thật ấu trĩ”, những lời động viên khích lệ đã thúc đẩy Kha Cảnh Đằng ngưng quậy phá và học tập tốt hơn. Mọi người hay nói rằng, thanh xuân luôn là khoảng thời gian dành dụm để điên cuồng thích một người, cháy hết mình thậm chí là ảo tưởng về những điều tưởng chừng như không thể. Đúng vậy, Kha Cảnh Đằng đã một mừng mang lòng nhiệt huyết bừng bừng của tuổi trẻ để theo đuổi bạn học Thẩm Giai Nghi mà trong lòng chẳng hề toan tính hay chờ đợi sự hồi đáp. Nhưng mối quan hệ ấy dù có cố gắng thế nào cũng chỉ giống như ván cờ Kha Cảnh Đằng và Thẩm Giai Nghi từng chơi “mãi mãi chỉ là một trận hòa thú vị.” mà thôi.
Thời gian dần trôi đi, Kha Cảnh Đằng chuyển chỗ ngồi cùng Lý Tiểu Hoa và câu nói ”Kha Cảnh Đằng cậu học giỏi toán nhỉ?” kèm theo nụ cười thân thiện đã thực sự làm người con trai ấy hoảng loạn cả thanh xuân. Nhưng chuyến xe thanh xuân mỗi người chỉ có một và dường như Lý Tiểu Hoa chẳng thể nào là thanh xuân đơn thuần của Kha Cảnh Đằng. Nhìn Thẩm Giai Nghi ngồi phía xa, chứng kiến tình bạn ngày càng thân thiết của Thẩm Giai Nghi và ”thằng nhãi” A Hòa. Phải chăng cậu đã bỏ lỡ người con gái được xem là cả thanh xuân của mình, một chút hụt hẫng lóe lên nhưng chẳng thể nào thay đổi được gì thêm nữa…” Tình yêu vốn dĩ như một thước phim quay chậm,phim bỏ lỡ thì ta có thể xem lại được nhưng tình cảm thì không, bỏ qua tức là ta đã bỏ lỡ mãi mãi..”.
Thanh xuân cứ thế trôi nhanh, ngoảnh đầu nhìn lại đã thấy mọi người đều đã trưởng thành Thẩm Giai Nghi năm xưa ngày ngày cùng cậu cố gắng bước đi trên con đường tri thức, nhưng ngẫm lại mối quan hệ của họ vẫn chỉ là mối tình cảm ” trên tình bạn dưới tình yêu”. Thẩm Giai Nghi dường như đã trở thành một phần cuộc sống của Kha Cảnh Đằng và một tia sáng hi vọng lóe lên mong rằng sự cố gắng chân thành của Kha Cảnh Đằng sẽ được đền đáp. Trên đời này rốt cuộc có cái gì gọi là ” thời cơ tốt nhất để tỏ tình hay không? Yêu một người nói với người đó vào thời điểm nào thật sự rất quan trọng sao?”
“Tám năm rồi, đã yêu Thẩm Giai Nghi tám năm rồi !”
Tình yêu tuy không phải cuộc đời nhưng nó là điểm nhấn của cuộc đời và dẫu biết rằng mối tình cả tuổi trẻ của Thẩm Giai Nghi và Kha Cảnh Đằng rất đẹp nhưng chẳng thể đến được với nhau, sau này họ đều yêu nhưng tiếc là không phải yêu nhau…
”Chúc mừng tân hôn, tuổi trẻ của tớ”. Người con gái Kha Cảnh Đằng theo đuổi suốt tám năm ròng rã giờ đây đã chuẩn bị lên xe hoa với người khác…”Thẩm Giai Nghi mặc một bộ giấy xoan màu trắng thanh nhã chầm chậm bước qua… Đây có lẽ là cô dâu đẹp nhất tôi từng thấy”. Vậy là ngoài hiện tại, mộng và hồi ức, giờ đây lại thêm một thứ nữa khiến tôi rối trí đó là một câu chuyện – một câu chuyện thực. Hi vọng rằng trong tim Thẩm Giai Nghi, Kha Cảnh Đằng sẽ luôn là người bạn ”đặc biệt” nhất.
“Một dòng nước chiều mang tên tuổi trẻ nhấn chìm tất cả chúng tôi…”
Khi con sóng rút về, một đám mình mẩy ướt sũng ngòi trên bờ cát, nhìn cô gái chúng tôi yêu quý đang vẫy mạnh hai cánh tay, hạnh phúc bước lên một chặng khác trên con đường đời…
Nhưng chúng tôi vẫn còn đó
Hình bóng cô gái khắc trong lòng chúng tôi vẫn còn đó”
Từng dòng chữ trong Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi mà Cửu Bả Đao mang đến đã ăn sâu vào tiềm thức của người đọc từ bao giờ không biết. Dù 13, 17 hay ngoài 20 mỗi độc giả sẽ luôn có cách nhìn sâu sắc hơn về cuốn sách này vì nó là câu chuyện của tuổi trẻ, luôn luôn đầy ắp dư vị thanh xuân ngọt ngào, sâu lắng và khiến người ta phải nhớ thương vô cùng. Cũng chính nhiệt huyết sôi nổi cùng biết bao hương vị của tuổi trẻ ấy đã thôi thúc tôi viết bài viết này. Mong rằng có thể một lần có thể chạm tới trái tim bạn đọc… một chút yêu thương… một chút chân thành !
Theo: Thuythu Mattrangg
Xem thêm nhiều bài hơn tại : Đề Thi