Miêu tả con vật ta yêu và thế giới loài vật quanh ta – Cảm nghĩ về con chó

0

Trong chúng ta, rất nhiều người đều đã từng, hoặc thường xuyên nuôi chó, nhìn thấy chó. Nhưng hầu hết chúng ta cũng đều nghĩ đó chỉ là một con chó thôi: một con vật bình thường như vô số con vật khác trong thế giới tự nhiên. Nghĩa là, đôi khi ta nghĩ rằng chẳng có chuyện gì để nói về loài vật quá quen thuộc mà ở bất cứ đâu, trong nhà, ngoài đường, ở thành thị, chốn thôn quê ta đều nhìn thấy nó, bắt gặp nó trong mọi dạng thức tồn tại. Một con chó bị xích trước nhà, một con chó chạy rông ngoài đường, hay con chó vàng hươm trong quán cầy tơ bảy món. Vậy nhưng hãy bỏ thêm một chút thời gian, một chút tư duy ta sẽ thấy ở con vật bình thường kia ẩn bao điều thú vị.

Chó là bạn của loài người từ ngót tám nghìn năm qua, sự bầu bạn này có rất nhiều ý nghĩa. Trong suốt thời gian dài đằng đẵng ấy chẳng có giống vật nào lập nhiều công trạng, nhiều thành tích hơn con chó thân yêu. Nó hiến thân cho ta, yêu thương, kính trọng, an ủi, bầu bạn và hết lòng làm việc vì ta. Chó giữ nhà, chăn gia súc, dắt người mù, kéo xe, truy lùng tội phạm… thấp thoáng bóng con Bấc trong ván của Giắc Lân – đơn, con Bêtô trong truyện của Nguyễn Nhật Ánh, con chó xấu xí trong văn Kim Lân, con Vàng trong thơ Trần Đăng Khoa… ở đâu ta cũng bắt gặp nó với tất cả tình yêu, sự nhiệt tâm và đặc biệt là trung thành hết mực.

Có thể nói, chó là kiệt tác của lòng trung thành. Người bạn thân thiết, con cái, danh vọng, tiền bạc… có thể quay lưng với ta, vô tình với ta, bỏ ta đi khi mà ta vẫn cần tất cả. Duy chỉ có nó – con chó của ta không bỏ rơi, không vô ơn, không tráo trở. Nó ở bên ta trong lúc phú quý cũng như khi bần hàn. Các cụ xưa đã từng nói “chó không chê chủ nghèo”. Nó hôn bàn tay ta ngay cả khi ta không có thức ăn cho nó. Nó cũng ở bên ta khi khoẻ mạnh cũng như lúc đau ốm. Nó liếm và làm dịu vết thương của ta và cả những vết trầy xước trong lòng khi ta va chạm với cuộc đời nhiều cạm bẫy. Nó canh giấc ngủ cho ta mỗi đêm đông giá lạnh. Và ngay cả khi cuộc đời nghiệt ngã bắt ta ra ngoài rìa cuộc sống ta vẫn có nó bên mình. Nghĩa là bất cứ lúc nàc, trong hoàn cảnh nào, với nó, ta vẫn là ông hoàng. Hạnh phúc biết bao, sung sướng biết bao khi ta có một nguồn an ủi chia sẻ, nguồn yêu thương không bao giờ vơi cạn trong cõi đời, bố tôi đã nói với tôi như thế.

Nhưng không phải ngẫu nhiên ta có được tất cả những thứ ấy. Hãy đừng coi nó là một con vật, đừng đối xử với nó như một con vật. Bài học lớn nhất ta nhận được từ việc nuôi chó là lòng yêu thương và sự kiên nhẫn. Muốn có được tình cảm và lòng trung thành của chú chó mình nuôi thì hãy yêu thương và công bằng. Ngoan thì thưởng, hư thì phạt. Xây dựng với chú chó cưng của mình một mối quan hệ tôn trọng. Tình yêu thương dễ hơn còn sự tôn trọng đòi hỏi bạn phải kiên trì. Cho gì ta sẽ nhận ấy, ngay cả với một con vật, bố nói với tôi như thế. Tôi cảm động biết bao khi đọc những trang viết của GiacLân – đơn kể về Bấc và tình cảm, sự tôn trọng đến tôn thờ, sự hết mình của nó với Thoóc-Tơn. Rồi khi người chủ mà nó yêu và yêu nó hết mực ấy qua đời, Bấc chấp nhận kiếp một con chó hoang chứ không phục tùng một ông chủ nào khác nữa. Thử hỏi ta tìm đâu thử tình cảm và sự trung thành đến quên mình như thế?

Tôi nhớ đến con Giôn của tôi. Nó đã ở cùng gia đình tôi bảy năm. Từ lúc tôi là cậu bé mới vào lớp một. Còn nó cũng còn bé tí miệng đầy hơi sữa mẹ. Đã như một thành viên trong gia đình, nó cùng tôi lớn lên, chứng kiến bao sự kiện vui buồn. Giôn là con chó Việt thuần. Nó không phải là một con chó quý nhưng là một con chó đẹp. Và trong tôi nó luôn đẹp bởi cái dáng nằm ghếch mõm trước cửa nhìn ra phía trước để giữ nhà, để đợi mọi người trở về rồi mừng rỡ rối rít từ xa… Nhất là đợi tôi. Nó xồ ra, cái đuôi ngoáy tít, mừng không kìm nén được, hai chân trước ôm choàng lấy tôi, miệng rên ư ử sung sướng, ánh mắt nhìn tôi thiết tha. Thử hỏi như thế làm sao tôi không cảm động, không yêu nó cho được. Tôi không thể, không dám tưởng tượng đến một ngày nó không còn hiện diện trong ngôi nhà chúng tôi. cầu trời, Giôn ở bên tôi mãi mãi.

Thế đấy, cuộc sống quanh ta biết bao điều kì diệu. Có nhiều thứ mà vì vô tình, ta tưởng nó vô tri. Nhưng không, tất cả đều có tâm tình, có linh hồn và những bí ẩn đầy mê hoặc, đẹp lấp lánh như bài ca của cuộc sống. Con chó cũng vậy thôi. Bình thường nó chỉ là một con chó – một con vật nhưng yêu nó ta sẽ được đón nhận những món quà vô giá mà nó cho ta. Bài học lớn lao về tình yêu thương, về sự trung thành, về cho và nhận ta có thể bắt đầu từ một con vật bình thường, quen thuộc ấy.

Xem thêm nhiều bài hơn tại : Đề Thi

Leave a comment